Mình một mình trên lối cũ đẹp xinh. Chân rảo bước vào vùng trời kỷ niệm. Kia góc phố vẫn bằng lăng hoa tím. Nọ hàng sao rợp mát mỗi chiều tà. Phố đông người giờ vắng bóng anh qua. Cơn tố lốc cuốn đôi mình đôi ngả. Nắng hạ vàng thay trời đông buốt giá. Hàng cây xanh rũ lá ngẩn ngơ buồn. Năm gian nhà vắng vẻ cô đơn Khói hương nghi ngút tỏa vờn Hình như bóng mẹ chập chờn bên con. Xuân Nhớ Mẹ Tác giả: Nam Lộc Thủy. Con nhớ mãi một chiều xuân năm ấy, Gió hiu hiu, mây phủ tím hoàng-hôn, Rồi trời đổ mưa buồn những giọt lệ Chiều ba mươi thấm lạnh buổi đầu xuân Mong manh mỏng mảnh mong manh. Thiên thanh màu áo thiên thanh một chiều. Dáng em khuất bóng cô liêu. Rơi rơi lã tã tiêu điều chiều mưa. Ước chi quân tử trùng xưa. Đừng riêng lẻ bóng lưa thưa đi về. Ngõ đợi Tác giả: ONLY. Lặng thầm chờ đợi chiều mưa. Chạnh lòng nhớ phút Sợ tình yêu chóng phai. Nhưng hôm nay xa rồi hương xưa đã phôi phai. Mưa bay trong khung trời quạnh hiu sau màn lá. Mưa rơi rơi vô tình nghẹn ngào tràn ngập lòng. Chiều buồn về lạnh lùng xót xa tình đầu tiên. Có một mình anh đứng trong mưa. Nơi đây hình bóng cũ mịt mờ. Em ra đi Xuôi ngược những nẻo đường Sài Gòn xưa: Đại lộ mang tên vị phú hào giàu "thứ hai" của Nam Kỳ các xe khác đang đi theo chiều của đường Đồng Khánh. Châu văи Liêm bị ngập nước trong đợt mưa năm 1967 Rạp hát & Khách sạn Thủ Đô trên đường Tổng Đốc Một chiều đường đổ về bờ hồ Hoàn Kiếm chật cứng người hâm mộ (Ảnh: Hữu Nghị). Người dân Thanh Hóa đội mưa đổ ra đường mừng chiến thắng của U23 Việt Nam (Ảnh: Lê Nhất). Người dân mang theo cờ hoa diễu hành trên đường phố Thanh Hóa giữa trời mưa lớn để qC4uH. Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi Ngày buồn đã tới này giây phút tôi xa người Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu. Nẻo đường năm xưa giờ vắng lạnh chiều mưa Lời nào đã hứa còn lưu giữ chi thêm thừa Người thương ai rồi, người hết thương tôi Người đâu biết rằng lòng này tan nát tơi bời. ĐK Yêu thương cho nhau đẹp trong phút giây ban đầu Tưởng là bền lâu ai ngờ đâu đoạn cuối thương đau Qua bao tháng ngày bơ vơ chốn này Anh vui với ai rồi mà tôi đâu có hay. Oan khiên cho tôi là khi đã trao anh rồi Cả cuộc đời tôi bây giờ đây đổi lấy đơn côi Thôi anh hãy cười, yên vui với người Riêng tôi sẽ tự tìm một nơi chôn cõi đời. Kỳ vọng bao nhiêu nào có được gì đâu Người càng níu kéo càng xui khiến thêm u sầu Thì thôi tôi đành giải thoát cho tôi Để tôi khóc cười đừng cay đắng đôi bờ môi. Đường tình ta đi là đi vào biệt ly Chẳng hề nghĩa lý vì đâu có thương yêu gì Người đi qua rồi, người đã quên tôi Bỏ tôi đứng lại lầm lạc phương hướng trong đời. 1. Thầm chào nhau [Dm] thôi rồi vĩnh biệt người [Bb] ơiNgày buồn đã [F] tới, này [Gm] giây phút tôi xa [Am] ngườiTình đã úa [C] nhàu, [Am] mình đã thôi [Bb] nhauTừ đây biết [Gm] rồi đời tôi sẽ đi về [A7] đường năm [Dm] xưa giờ vắng lạnh chiều [Bb] mưaLời nào đã [F] hứa còn [Gm] lưu giữ chi thêm [Am] thừaNgười thương ai [C] rồi, [Am] người hết thương [Bb] tôiNgười đâu biết [Dm] rằng lòng này [A7] tan nát tơi [Dm] bời [Gm][Am]ĐKYêu thương cho [F] nhau, đẹp [Gm] trong phút giây ban [Dm] đầuTưởng là bền [Gm] lâu ai ngờ [C] đâu đoạn cuối thương [F] đau[Gm] Qua bao tháng [A7] ngày [C] bơ vơ chốn [Bb] này[C] Anh vui với [Am] ai rồi mà tôi đâu có [C] hay. [A7]Oan khiên cho [Dm] tôi là [Gm] khi đã trao anh [Dm] rồiCả cuộc đời [Gm] tôi bây giờ [C] đây đổi lấy đơn [F] côi[Gm] Thôi anh hãy [Am] cười, [C] yên vui với [Bb] người[C] Riêng tôi sẽ [Am] tự tìm một [A7] nơi chôn cõi [Dm] đời [Gm][Am]2. Kỳ vọng bao [Dm] nhiêu nào có được gì [Bb] đâuNgười càng níu [F] kéo càng [Gm] xui khiến thêm u [Am] sầuThì thôi tôi [C] đành [Am] giải thoát cho [Bb] tôiĐể tôi khóc [Gm] cười đừng cay đắng đôi bờ [A7] tình ta [Dm] đi là đi vào biệt [Bb] lyChẳng hề nghĩa [F] lý vì [Gm] đâu có yêu thương [Am] gìNgười đi qua [C] rồi [Am] người hết thương [Bb] tôiBỏ tôi đứng [Dm] lại lầm lạc [A7] phương hướng trong [Dm] đời [Gm][Dm]

nẻo đường năm xưa giờ vắng lặng chiều mưa